Dù bao mộng ước vẫn đầy vơi...
Tôi sẽ đi trong niềm thanh thản
Hay ngoảnh nhìn sau... lệ tiếc đời?
Giả dụ ngày mai phải tạ từ
Một đời gom góp những riêng tư...
Tôi mang theo tất, hay nhường lại
Dẫu tận đáy lòng bao luyến lưu!
Giả dụ ngày mai... tôi bỏ mình
Yên bình, phúc lạc với lời kinh
Hay ra đi giữa nghìn thương, hận
Giữa những dằng co mé tử, sinh?
Tôi biết ngày mai nếu vắng tôi
Vầng hồng vẫn rạng, vẫn mây trôi
Vẫn tiếng trẻ thơ cười trong trẻo...
Tôi, nghĩa gì đâu giữa cuộc đời!
Nếu thật ngày mai sẽ... ngủ say
Thì nay tôi sống thế nào đây?
Lời thương xin nói thay thù hận
Hay vẫn ngập lòng chuyện đắng cay?
Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân... tiếp dại khờ
Ví dụ ngày mai tôi bước xa
Bàn tay quen nắm có buông ra?
Còn hơn thiên hạ từng câu nói
Bao nỗi căm hờn quên thứ tha?
Nếu thật ngày mai tôi bỏ đời
Chiều nay ngồi nhẹ ngắm mây trôi
Niềm thương xin gửi cùng đây đó...
Nguyện chỉ mang theo những nụ cười.
Tôi như đã đến, chưa từng đến
Thì đời đâu rớt lệ chia phôi?
Hôm nao gặp gỡ... chưa từng hẹn
Đi, chẳng ai chờ, có thế thôi!
Sưu tầm Google+
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét