Đêm khuya chưa chợp mắt
Viết cho má đôi dòng.
Má ơi ! con chưa ngủ
Cũng bởi vì con lo
Con lo cho phận má
Xao lắm cảnh cơ hàn.
Cũng bởi vì con biết
Má mắc nợ người xưa
Nên bây giờ phải trả
Cho xong cái nợ đời.
Đừng buồn phiền nha má
Chẵng có chuyện chi đâu
Thiếu nợ thì phải trả
Cớ sao lắm u sầu.
Má ơi ! đừng có hỏi
Sao con biết điều kia
Mà hãy tự hỏi rằng
Sao má lại không biết ?
Đừng hỏi điều đó nữa !
Con chẳng nói được đâu
Con thức suốt canh thâu
Để đôi lời tặng má.
Bề ngoài con ít nói
Nói ra cũng mập mờ
Nhưng tâm con sáng rõ
Hiểu đến tám mươi phần.
Má ơi ! nghe con nói
Điều thứ nhất nên làm
Là đừng nên sân hận.
Nó là liều thuốc độc
Giết chết cả tâm can
Con người và vạn vật.
Kẻ kết nó làm thân
Sáng chiều đâu yên giấc
Bỡi vậy sống ỡ đời
Nên dĩ hòa di quý
Thường nói lời êm đẹp
Hòa hảo với bao người.
Giả sử ai trách má
Thì má hãy đừng sân
Lời nói gió thoáng qua
Có chi mà đọng lệ
Thôi thì cứ mặc kệ
Đừng có trách người ta.
Má ơi ! hãy nghe con
Điều thứ 2 : nên biết
Lưỡi người vốn không xương
Để nói lời êm dịu.
Đừng bao giờ nói ác
Bởi lẽ trái luật trời
Nên nói lời dễ nghe
Để đẹp lòng thiên hạ.
Còn cái này nữa nhá
Cơm nhà mình mình ăn
Áo người người nấy mặc
Không được ăn cơm nhà
Rồi nói người áo rách.
Còn nhiều điều muốn nói
Nhưng con chốt 3 điều:
Điều thứ 3: nên hãy
Tạo phước giúp dân nghèo
Đó gọi là tu phước
Trồng cái cội giàu sang
Để nhiều kiếp thuyền kia
Chẳng bao giờ gặp bão.
Ở đời nên tích đức
Làm thiện gieo giống lành
Thì cuộc sống sau này
Trăm phần ngàn phần sướng.
Ví như người nghèo khó
Lắm bệnh tật tai ương
Lấy đâu ra chút tiền
Mà giúp đời hả má ?
Bởi thế nên mới nghèo
Nghèo nhiều đời nhiều kiếp
Có ngốc nỗi được đâu.
Làm nông thì thất bát
Chăn vịt cũng như không
Thế thì chuyễn nghề công ?
Cũng chẳn hề dư nỗi.
Bởi vậy con mới nói
Phước báo của người ta
Từ đó ra thưa má.
Má muốn biết đời trước
Đã sinh sống ra sao ?
Thì hãy xét gian lao
Ỡ cái đời hiện tại
Còn muốn biết kiếp sau
Chẳng có chi khó cả
Má cứ xét nhân gieo
Ngay trong đời hiện tại
Sẽ thấy được vị lai
Má vui hay sầu khổ.
Ờ mà quên dặn má
Chớ giết vật nghe chưa !
Cũng như điếc , đui , què
Là nhân gieo của nó.
Má ơi ! con thương má
Nên mới nói điều trên
Chớ có nói con khùng
Rồi thốt lời tầm bậy.
Má ơi ! con thương má
Phải chịu đắng chịu cay
Chịu phiền não , u sầu
Nhìn má đau con xót
Mà nước mắt lưng tròng.
Má ơi ! yên tâm nhá
Nắng sẽ nhú lên thôi
Khi mây đen chợt hết
Đời má rất an vui
Nếu má nghe con nói.
Lê Minh Nhựt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét